Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017

Bài thơ kính tạ tình cha Phanxicô Xavier Trương Bửu Diệp

TÌNH CHA!
(Kính tạ tình cha Phanxicô Xavier Trương Bửu Diệp)
Tình cha sao cứ mãi vấn vương,
Ơn cha con mãi khắc tâm đường.
Biết bao tình thương như biển rộng,
Tấm lòng vẹn tròn cả Giáo - Lương.
Ngày ấy tình trường con gặp cha,
Tắc Sậy - Bạc Liêu chốn xa lạ,
Tin yêu quả là chưa thấu đáo,
Làm sao con dám: Trao mặn mà!
Thế mà tình ấy quyến hồn con,
Ánh nhìn chờ đợi như mỏi mòn.
Hiền hòa, thân ái: Nào hãy đến!
Cha mến, cha trao: Ý vuông tròn.
Sự đời lại vẫn: Khó mãi thôi,
Ý này vừa vẹn, lại khác rồi.
Nhớ đến tình cha, con dồn bước,
Lại trọn mong ước, chẳng kém vui.
Thái Sơn ngất trời: Sánh sao là!
Thái Bình biển lớn: Chẳng thể qua!
Tình cha vẫn mãi: Chan hòa quá,
Ôm trọn lụy sa, khắp sơn hà.
Lặng ngẫm suy ra, ơn cao dày,
Tình con sao trọn, nghĩa cha đây?
Đêm ngày nơi ấy, lòng trông ngóng,
Mong sao đền đáp nghĩa ân này./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét